Là khoảnh khắc khi biết người ấy khó chịu, sinh bệnh, lại phải làm bộ như không quan tâm, đóng lại mọi giác quan, yên lặng nuốt quan tâm vào trong.
Là buổi tối trước khi ngủ và buổi sáng khi vừa tỉnh giấc.
Thế giới này với những kẻ thất tình mà nói, luôn có những khoảnh khắc khiến bạn bất chợt im lặng, dù mọi người ở xung quanh đang kể những truyện cười hài nhất trên đời, nói về bộ phim hay nhất trên đời, một giây trước thôi bạn còn ngửa đầu cười lớn, giây tiếp theo bạn đã có thể im lặng không nói một lời, bạn ngồi ở nơi ấy, lại giống như đang ở trên một hoang đảo biệt lập với tất cả, còn con tàu đã từng neo đậu nơi ấy nay đã xa thật xa.
Đối với những người thất tình, khó vượt qua nhất chính là kỷ niệm, còn lãng quên lại là một chuyện vô cùng xa xỉ.
Thế giới này có những bộ phim không thể xem lại, có những câu nói không thể nhắc lại, có những mùi hương không thể ngửi lại, có những ca khúc không thể hát lại, có những nơi chốn không thể tới lại.
Mỗi lúc nhận ra, tôi còn yêu người ấy, nhưng người ấy không còn yêu tôi nữa. Lúc ăn cơm, lúc đọc sách, lúc ngủ, lúc đi đường, lúc một mình, lúc đông người. Tất cả những thời điểm người ấy không ở bên.
Chúng ta từng yêu nhau, chỉ nghĩ thôi tim đã thấy đau.
Khi chia tay chưa được bao lâu, người ấy đã có người mới còn bạn thì vẫn chưa…
Khi trái tim vẫn còn hy vọng.
Ngày trước, có những thứ về người ấy chỉ tôi biết mà người khác không biết. Hiện tại, chuyện ai ai cũng biết, tôi lại chẳng hề hay biết.
Câu cuối cùng người ấy nói. Lặp đi lặp lại, đọc đi đọc lại, ngẫm nghĩ tầng tầng lớp lớp. Tới tận khi bản thân sụp đổ, không thể chống đỡ thêm được nữa.
Khó chịu nhất là khi bạn nghĩ bạn đã rất hiểu người ấy rồi chợt phát hiện hóa ra bạn chẳng hiểu gì về người ấy cả.
Thời điểm khó vượt qua nhất khi thất tình chính là khi bạn cảm thấy trái tim bạn không còn đau nữa, nhưng chỉ cần được yên lặng một mình, bạn sẽ lại nhớ đến người ấy, sau đó đau lòng cứ lan tràn, nhớ tới những lời hứa hẹn xưa cũ mà người ấy chưa thực hiện được, nhớ tới lúc còn ân ái, bỗng nhiên người ấy biến mất, nhớ tới lúc ngay cả câu chia tay người ấy cũng keo kiệt không muốn cho bạn, nhớ tới lúc cả trái tim bạn khó chịu đến mức không biết phải làm gì cho phải… Chính bạn cũng biết thời gian rồi sẽ chữa lành tất cả, nhưng quãng thời gian ấy vẫn vô cùng khó khăn, vô cùng đau đớn mới vượt qua được.
Mỗi một người đã từng yêu chân thành, rồi tình yêu tan vỡ, khi gặp được một người khác khiến trái tim rung động, phản ứng đầu tiên không phải hạnh phúc, mà là thấy sợ hãi.
Mỗi lần bạn vui, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu bạn là chia sẻ niềm vui ấy với người đó, sau đó, bạn chợt ý thức được, hai bạn đã không còn thân mật như xưa nữa.
Mỗi ngày đến giờ cố định mà trước đó người ấy vẫn gọi điện hay nhắn tin.
Cứ cảm thấy ngoài người ấy sẽ chẳng có ai khác khiến mình yêu được như vậy nữa. Cái cảm giác ấy không chỉ là khó vượt qua, mà quả thực phải là tuyệt vọng mới đúng.
Khó vượt qua nhất là rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều góc nhỏ cuộc sống hiện tại còn chứa hình bóng của người ấy, khi mà bản thân chỉ còn lại những thói quen do chính người ấy tạo ra.
Thứ khó có thể chịu đựng được nhất khi tình yêu tan vỡ không phải là ngày tháng khóc ròng vì mất đi, mà là khi phát hiện ra sau này mình sẽ chẳng thể dễ dàng yêu một ai khác nữa.
Khoảnh khắc mỗi sáng khi vừa mở mắt ra đã không ngừng nhắc nhở chính mình trong ý thức: “Anh ấy không còn thuộc về mình nữa rồi…”
0 nhận xét:
Đăng nhận xét